Lopminh.online-talk.net
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Lopminh.online-talk.net

Kết Nối Cộng Đồng 12b2-THPT CẦU XE.
 
Trang ChínhTrang Chính  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Latest topics
» fatty acids in fish oil
Chờ đợi một tình yêu! part3 Icon_minitimeThu Aug 04, 2011 8:29 am by Khách viếng thăm

» Mmr Malaria Pills Use Of
Chờ đợi một tình yêu! part3 Icon_minitimeWed Aug 03, 2011 5:54 pm by Khách viếng thăm

» Investigation Into Improving Quality Of Life After Cancer
Chờ đợi một tình yêu! part3 Icon_minitimeWed Aug 03, 2011 4:04 pm by Khách viếng thăm

» How many brothers and sisters do you have?
Chờ đợi một tình yêu! part3 Icon_minitimeWed Aug 03, 2011 11:43 am by Khách viếng thăm

» Metformin, such beginning plant-derived
Chờ đợi một tình yêu! part3 Icon_minitimeTue Aug 02, 2011 6:08 pm by Khách viếng thăm

» health benefits fish oil
Chờ đợi một tình yêu! part3 Icon_minitimeTue Aug 02, 2011 4:03 pm by Khách viếng thăm

» free online casino roulette
Chờ đợi một tình yêu! part3 Icon_minitimeTue Aug 02, 2011 2:59 pm by Khách viếng thăm

» Dealer Negotiation Secrets eBook
Chờ đợi một tình yêu! part3 Icon_minitimeTue Aug 02, 2011 7:01 am by Khách viếng thăm

» нужен гинеколог
Chờ đợi một tình yêu! part3 Icon_minitimeMon Aug 01, 2011 6:42 am by Khách viếng thăm

Hỗ trợ trực tuyến!
Tất Dương!


Thành Đạt!


Trần Nga!



Nguyên!


Thanh Xuân!


Trường Sơn!


Ảnh Host Girl
Nhạc Quốc Tế
Ảnh Teen

 

 Chờ đợi một tình yêu! part3

Go down 
Tác giảThông điệp
duongthanh96




Tổng số bài gửi : 4
Points : 12
Join date : 31/07/2009

Chờ đợi một tình yêu! part3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Chờ đợi một tình yêu! part3   Chờ đợi một tình yêu! part3 Icon_minitimeWed Aug 26, 2009 7:48 pm

Trúc Tiên ngồi vào ghế và bắt đầu kể tiếp câu chuyện :
- Hôm đó, em và anh ấy........
Đã lâu lắm rồi, phải nói là từ khi Trúc Tiên được 10 tuổi, mẹ đã không còn đưa đến đây nữa. Vui thật! Thì ra mặc dù lớn rồi, con người ta vẫn cảm thấy rất vui khi chơi ở đây. Sau một hồi rong ruổi với mớ trò chơi, nó và anh dừng chân trong một quán kem trong khu vui chơi.
Nè, anh không ăn sao? Kem ngon lắm mà.
Anh vừa quay mặt lại đã phải đối diện với muỗng kem to tướng nó chìa ra trước mũi anh. Anh trả lời :
- Thôi, cô ăn đi. Tôi không đói.
Nó nguýt một hơi dài :
- Xạo! Anh chơi nãy giờ mà không đói à?
- Chơi nãy giờ là cô chứ có phải tôi đâu. Với lại, tôi ăn lúc nãy rồi.
- Nhưng bây giờ phải đói chứ. Tôi thấy đói mà.
- À, cái đó là do......bao tử cô thuộc dạng không đáy mà.
Nó nổi giận cấu vào người anh bằng cả hai tay :
- A, anh dám nói tôi như thế hả????
Anh phản ứng lại với trò đùa của nó bằng cách nắm tay nó lại. Anh bật cười :
- Thôi.....tôi chịu thua rồi.......
Nó mỉm cười :
- Tốt lắm! Cuối cùng rồi anh cũng chịu cười. Từ nãy tới giờ, mặt anh đơ như đá vậy.
Anh nhìn nó bằng ánh mắt trìu mến :
- Thì ra cô làm mọi cái chỉ để cho tôi cười thôi à?
Nó quay mặt đi chỗ khác để khỏi ngượng vì cái nhìn đó :
- Ờ.....thì tui ghét đi chung với mấy người mặt hình sự lắm. Mà anh đang nghĩ gì vậy? Trông có vẻ nghiêm trọng à nghen.
Anh không trả lời. Nó cũng không muốn hỏi gì thêm nữa.
- Vì sao vậy? Vì sao lại lo lắng cho tôi?
Nó bị anh bất ngờ lôi về chủ đề cũ :
- Ah.....cái này......
Trời ơi! Sao anh lại nhìn nó như thế? Ánh mắt mang ý nghĩa "Tôi chờ nghe cô nói đây" của anh làm nó trở nên lúng túng. Bất chợt, nó nhớ ra cái câu tiếng anh của ông nào đó mà nó quên mất tiêu cái tên, nó đọc bừa :
- I want to make you happy because seeing you smilling make me happy!
Anh cúi mặt :
- Cám ơn nhiều lắm, Trúc Tiên......
Đây là lần thứ hai anh gọi tên nó trong một cuộc nói chuyện. Nó với anh đi chung với nhau, nó từng chờ anh, anh từng chờ nó . Nhưng chưa ai trong hai người gọi thẳng tên đối phương, chỉ trừ cái lần........
Nó nhìn lên, anh lại như lúc đầu. Anh đang nghĩ gì nhỉ? Nó khao khát muốn đột nhập vào suy nghĩ của anh ghê. Nó được ông chủ quán trà cho biết là anh vẫn thường như thế khi ngồi ở quán trà
Tôi chống tay lên bàn :
- Vậy là em quyết định đào bới suy nghĩ của anh ta?
- Vâng! - Trúc Tiên gật đầu - Theo thời gian, quan hệ của em và anh ta.....
Anh hối hả chạy vào quán :
- Xin lỗi! Tôi hơi muộn một chút.
Nó nguýt anh :
- "Một chút" á? "Một chút" của anh là hơn nửa tiếng đó. Hông biết quá muộn là bao lâu ta?
Anh xịu mặt :
- Thì tôi xin lỗi rồi mà. Cô thích làm khó tôi thế?
Nó đứng lên :
- Lần này tôi bỏ qua. Nhưng sau này anh không được tới muộn nữa nhé!
Nó bỗng giật mình về câu nói vừa rồi. "Sau này" à? Liệu giữa anh và nó có "sau này" không? Ôi, sao hai chữ ấy lại mang nhiều nghĩa thế nhỉ? Cứ như cả hai có quan hệ bồ bịch. Hình như nó đang nghĩ sai rồi thì phải. Ừa, nó với anh đâu có thân với nhau, mà thật ra nó cũng không có quyền gì trách anh đến muộn, cũng như anh không cần phải xuống nước năn nỉ nó. Hẹn hò à? Không phải. Anh chưa bao giờ nói với nó là "Trưa mai 2h chờ tôi ở đây" cả. Thế thì sao anh và nó gặp nhau? Cũng chẳng hiểu nữa. Tự nhiên nó có cảm giác là phải có mặt ở đây vào giờ đó một cách thường xuyên; và có lẽ anh cũng thế. Anh và nó đang đến gần nhau, một cách lặng lẽ mà không một ai nhận ra.
- Hôm nay cô muốn đi đâu?
- Siêu thị mới mở. - Thật may là anh không để vào tai câu vừa rồi của nó. Hoặc giả anh có nghe nhưng cố ý làm như không. Chắc anh không muốn làm nó ngượng.
Khi cả hai đang dạo trong siêu thị
- Anh An!
Anh quay lưng lại, nó cũng thế. Thì ra đó là một cô gái khá xinh xắn, và còn trông rất người lớn nữa chứ. Cô ta chạy lại gần :
- Anh đi đâu vậy?
- Không liên quan tới cô.
Giọng điệu của anh, ngay đến nó còn cảm thấy khó chịu. Sao anh lại có thể ăn nói như thế với một cô gái nhỉ? Mà cũng lạ thật. Anh từng tỏ ra lạnh lùng với nó, nhưng cũng không đến nỗi như thế. Anh ghét cô ta à? Nhưng cô ta là ai?
Cô gái vôi lảng sang chủ đề khác :
- Anh đưa em gái đi mua sắm hở? Dễ thương quá! Bé ơi, bé tên gì vậy? Chị mua áo mới cho bé nha!
Nó phát bực :
- Tôi hông phải con nít! Cũng không phải em của anh ta.
Anh mím môi cố gắng đừng bật cười :
- Tôi là con một.
- Thế cô ta là ai?
Phải rồi, nó là ai trong mắt anh chứ? Một con nhóc lăn xăn để anh trêu đùa à? Nó với anh đã khá thân thiết với nhau so với trước kia, nhưng mà.....nó phải trả lời làm sao đây? Nó là em của anh? Là bạn, hay là......
- Đây là bạn gái tôi!
Anh đưa tay khoát vai nó. Cô gái sững sờ nhìn cả hai, mà chắc cô ta không ngờ rằng nó, người trong cuộc còn sững sờ hơn cả cô ta.
- Anh bắt đầu thích chơi với con nít từ khi nào vậy?
"Con nít"?!? Hơi bị sỉ nhục rồi đó. Nó 16 tuổi rồi, đâu phải con nít. Nhìn kĩ thì cô ta cũng đâu lớn hơn nó bao nhiêu.
- Anh cứ từ từ mà chơi trò chơi ấy đi. Sớm muộn gì thì anh cũng phải trở về bên tôi thôi.
- Tôi sẽ không bao giờ làm như thế đâu. Tôi chưa bao giờ và cũng không khi nào công nhận hôn ước giữa chúng ta cả.
- Anh.....hừ, cứ chờ xem.....
Cô gái bỏ đi khá xa rồi, nó mới lên tiếng :
- Anh buông tay ra được rồi đó. Và thôi mang tôi ra làm bia đỡ đạn đi.
Anh cười gượng gạo :
- Ồ, thật xin lỗi.
Nó quay mặt đi :
- Anh bảo với tôi là chưa có bạn gái, xạo thật!
Anh tỉnh bơ :
- Thì cô gái ấy có phải bạn gái tôi đâu. Cô cũng nghe cả rồi đấy. Ah, cô mua xong rồi à? Đưa đây tôi tính tiền cho.
Nó đưa cái giỏ đựng các thứ ra xa tầm tay anh :
- Tôi tự thanh toán!
Rồi vượt lện trước. Anh đủ thông minh để hiểu raq nó đang nghĩ gì. Anh chạy lên và giật lại cái giỏ từ tay nó :
- Cô giận à? Nếu muốn, cô có thể làm bạn gái tôi mà. Tôi đâu có hẹp hòi, sẵn sàng thu nhận cô ngay.
Nó tức đến nghẹn họng. Gì chứ? "Sẵn sàng thu nhận ngay"? Anh xem nó là gì?
10 phút trôi qua ở quầy thu ngân. Anh chau mày :
- Lạ thiệt! Tôi nhớ cô ta mua ít lắm mà, sao tính mãi mà không hết vậy ta?
Cô nhân viên của quầy che miệng cười :
- Anh làm cô bé nổi giận à?
- Cũng gần như thế. Nhưng sao nào?
- Tôi nghĩ.....anh nên nhìn ra sau đi.
Anh làm theo và suýt té xỉu. Gì thế này? Nó đang hùng hồ huơ hết tất cả các thứ mà nó thấy và cho vào giỏ. Anh vội vàng kéo tay nó lại :
- Cô làm ơn thôi đi mà. Nếu cứ như thế này thì tôi trở thành kẻ mắc nợ mất. Ôi trời ơi......hai tháng lương của tôi......
Thấy anh than dữ quá, nó mới bỏ lại hết những thứ vừa lấy.......
Tôi không sao ngăn được tiếng cười khi nghe qua chuyện. Nó nhìn đồng hồ :
- Tới giờ em phải đi rồi.
Tôi nhìn lên :
- Thế à? Ừa, tạm biệt em. Hy vọng mai em lại ghé.
- Chắc chắn rồi, em không thể nào không tới quán trà được. Chị cứ yên tâm....
Cũng vào đêm hôm đó, ang đã gọi nó ra.......
Nó có vẻ bực bội :
- Có chuyện gì mà anh gọi tôi ra giờ này? 10h tối rồi.
Anh không trả lời nó mà chỉ cúi mặt nhìn xuống đất. Anh chưa bao giờ có thái độ đó cả. Anh làm sao thế nhỉ? Mặt đất có gì đó cuốn hút anh đến độ anh mãi ngắm nhìn, không còn để ý tới sự có mặt của nó?
Nó cũng không rõ nữa. Nó tiến tới sát cạnh anh :
- Gì vậy?
Thay vì trả lời nó, anh đã làm một chuyện mà nó hoàn toàn bị bất ngờ. Anh ôm nó. Thật chặt. Nó hoảng hồn định gỡ tay anh ra thì anh đã lên tiếng :
- Làm ơn......cứ như thế này đi. 3 phút thôi cũng được.
Về Đầu Trang Go down
 
Chờ đợi một tình yêu! part3
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Lopminh.online-talk.net :: Buôn chuyện. :: (¤¯`°·.Truyện Tình lãng mạn.·°´¯¤)-
Chuyển đến